Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014
Tài liệu Cuộc đời sáng tác của Van Gogh ppt
Pic3. LeMoulin de la Galette, Paris, Sumer1886
Bước tiếp theo, từ năm 1887, Van Gogh đã chọn các mầu thuần nhất để vẽ
phong cảnh với nét họa gián đoạn hoặc chấm điểm. Đường lối hậu ấn tượng
(postimpressionist style) của Van Gogh bắt đầu được thực hiện kể từ năm 1888
qua các họa phẩm “Chân dung của Cha Tanguy” (Portrait of Père Tanguy, Pic. 4)
và “Chân dung tự họa” (Self-Portrait in Front of an Easel, Pic. 5) cũng như một số
tranh vẽ các vùng ngoại ô của thành phố Paris.
Pic4. Portrait of Pre Tanguy, 1888
Pic5. Self-Portrait in Front of the Easel, 1888
Thời kỳ sáng tác phong phú nhất của Van Gogh là từ 1888, ông ở Arles,
miền đông nam nước Pháp. Van Gogh hầu như ở luôn ngoài trời để vẽ, trong một
phong cảnh thiên nhiên rực rỡ và dưới ánh nắng chói chang của bầu không khí khô
ráo. Van Gogh đã hưng phấn với các cảm xúc của tâm hồn mình trước các đề tài
mới lạ, hấp dẫn. Ông đã làm việc với tốc độ rất cao, cố công ghi lại các ảnh hưởng
của thiên nhiên và tâm trạng của mình trước ngoại cảnh. Các đề tài tại miền Arles
này gồm các cây ăn trái đang nở hoa, các toàn cảnh của thành phố và vùng phụ
cận, các chân dung của bạn bè và người đưa thư Roulin, cảnh trí trong nhà và bên
ngoài nhà, một loạt các hoa hướng dương và “một đêm đầy sao ở Rhone” (Starry
Night Over the Rhone, Pic. 6). Qua các họa phẩm, Van Gogh đã khai triển sự
trong sáng về màu sắc và lối sắc nét về bút pháp, khác hẳn với đường nét mờ ảo
của trường phái Ấn Tượng (Impressionism). Trong mỗi họa phẩm của Van Gogh,
mỗi hình ảnh được vẽ rõ ràng và táo bạo, khiến cho ánh sáng có vẻ như phát ra
trực tiếp từ cảnh vật trong tranh.
Pic6. Starry Night Over the Rhone, Arles, september, 1888
Khi vẽ chân dung, Van Gogh không chỉ vẽ lại các nét đặc biệt của nhân vật
mà còn muốn ghi lại bản chất chính yếu của người mẫu và trong kỹ thuật này, màu
sắc đã đóng một vai trò chính, như tại hai chân dung vẽ năm 1888: “Họa sĩ người
Bỉ Eugene Boch” (Portrait of Eugene Boch, Pic.7). Và đối với Van Gogh, các màu
sắc khác nhau mang các hàm ý khác nhau: màu mặt trời tượng trưng cho sự ấm áp,
yêu thương, màu xanh mát mang ý nghĩa của ban đêm và vô tận, màu đỏ biểu hiện
sự đam mê và điều xấu xa. Cùng với cách diễn tả bằng màu sắc, Van Gogh còn mô
tả nhân vật bằng nét vẽ hoặc thô, nặng, hoặc thanh, nhẹ và chân dung của họa sĩ
Boch có nét bút tế nhị, tượng trưng cho một con người tinh tế.
Pic7. Portrait of Eugene Boch, september, 1888.
Sống đơn độc tại miền Provence, Van Gogh cho rằng cách đạt tới nghệ
thuật hội họa của mình mang nhiều tính cá nhân nên ông đã muốn tập hợp một số
họa sĩ để lập ra nhóm các họa sĩ ấn tượng miền nam, trong đó gồm cả Toulouse-
Lautrec, Paul Gauguin và một số người khác. Theo lời mời của Van Gogh, Paul
Gauguin đã về miền Arles vào tháng 8 năm 1888, sống trong căn nhà màu vàng,
nơi mà trên tường Van Gogh đã trang hoàng bằng một loạt các bức họa vẽ “Bình
hoa với 15 bông Hướng Dương” (Vase with Fifteen Sunflowers, Pic8). Cả hai họa
sĩ này đã vẽ cùng với nhau và vì Gauguin cao tuổi hơn nên đã hầu như đóng vai
trò một bậc đàn anh, một bậc thầy chỉ bảo để Van Gogh cải tiến đường lối hội họa.
Gauguin cho rằng Van Gogh nên vẽ bằng trí nhớ, nên làm cho các nét vẽ bớt thô
kệch và không nên dùng các màu phụ đối chọi, chẳng hạn như màu lục và màu đỏ,
màu vàng và màu tím, nên tránh các màu gắt và chói mắt. Lúc đầu, Van Gogh
nghe theo lời khuyên của Gauguin và đã vẽ ra họa phẩm “Người đọc chuyện” (The
Novel Reader-1888, Pic 9) và một vài bức họa khác, nhưng rồi Van Gogh cho
rằng cách vẽ như vậy thiếu hẳn đi chiều sâu tâm lý nên đã không thỏa mãn về
phương pháp hội họa đó.
Pic8. Vase with Fifteen Sunflowers, August, 1888
Pic9. The Novel Reader, 1888
Van Gogh trở về với lối làm việc cũ, điều này đã khiến cho Paul Gauguin
coi người em là một họa sĩ kiêu căng, thường chối bỏ các lời đề nghị xây dựng.
Thực ra, hai nhà danh họa này đều là những con người có cá tính không ổn định,
dễ bùng nổ. Các xung khắc về bản chất chắc chắn sẽ không tránh khỏi. Vào đêm
Giáng Sinh năm 1888, một trận cãi cọ đã xẩy ra giữa hai họa sĩ và trong cơn nóng
giận, Van Gogh đã dùng một con dao cạo sắc, cắt đứt một vành tai. Sau khi Van
Gogh được chở đi bệnh viện băng bó thì Paul Gauguin cũng bỏ về Paris. Cả hai
không bao giờ gặp lại nhau nữa. Hai tuần lễ sau, Van Gogh trở về căn nhà màu
vàng và bắt đầu cầm cọ trở lại, và kết quả là các họa phẩm như “Chân dung tự họa
với ống điếu và tai bị băng bó” (Self- Portrait with Pipe and Bandaged Ear, Pic 10),
một số tranh tĩnh vật và họa phẩm “Ru Em” (La Berceuse, Pic. 11). Sau đó vài
tuần lễ, người ta lại thấy ở Van Gogh các dấu hiệu của bệnh tâm thần khá nặng,
khiến cho họa sĩ phải quay về điều trị tại bệnh viện.
Pic10. Self-Portrait with Bandaged Earand
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét