5
Cuộc chuyển đổi nền kinh tế chỉ huy sang nền kinh tế thị trường sẽ tạo ra
môi trường kinh doanh tự do, tạo cơ hội cho mọi người sáng tạo, thị trường
năng động hơn…Song, nền kinh tế thị trường cũng chứa đựng nhiều khuyết tật,
đó là việc đặt mục tiêu lợi nhuận lên hàng đầu, vấn đề “hàng hoá công” (đường
xá, các công trình văn hóa, y tế và giáo dục ) sẽ không được quan tâm giải
quyết. Vì vậy, để đảm bảo hiệu quả cho sự vận động của thị trường được ổn
định cần phải có sự can thiệp của Nhà nước để điều tiết nền kinh tế. Nhà nước
thường sử dụng các công cụ tài chính như thuế, phí, chi NSNN… để thực hiện
vai trò điều tiết nền kinh tế. Ngoài ra, Nhà nước còn sử dụng chính sách tín
dụng ưu đãi để hỗ trợ cho các doanh nghiệp (DN) trong các lĩnh vực trọng yếu,
then chốt của nền kinh tế hoặc những lĩnh vực hoạt động có tính chất xã hội.
Tuỳ theo điều kiện lịch sử, đặc điểm kinh tế từng thời kỳ và yêu cầu phát triển
kinh tế đất nước trong từng giai đoạn mà Nhà nước có sự hỗ trợ khác nhau.
Thực tế ở hầu hết các nước phát triển cho thấy, trong giai đoạn đầu, để phát
triển kinh tế đều có những cơ chế chính sách hỗ trợ nhằm thúc đẩy nhanh quá
trình đầu tư cho những ngành, vùng kinh tế trọng điểm có tác động chi phối tốc
độ tăng trưởng kinh tế của quốc gia. Do vậy, chính sách tín dụng Nhà nước là
một đòi hỏi khách quan, tất yếu trong quá trình phát triển kinh tế của mỗi nước.
Đối với một nước đang phát triển như Việt Nam, với hạ tầng cơ sở khá
lạc hậu, tiềm lực tài chính của các thể chế kinh tế còn thấp nên rất cần sự can
thiệp của Nhà nước để điều tiết kinh tế, nhằm xây dựng nền tảng hạ tầng cơ sở
và phần nào hỗ trợ các đơn vị kinh tế đổi mới thiết bị công nghệ, nâng cao chất
lượng hàng hoá, góp phần giảm chi phí đầu vào, tăng khả năng cạnh tranh, duy
trì thị trường truyền thống và tiếp cận thị trường mới. Đồng thời hỗ trợ cho
những doanh nghiệp hoạt động trên địa bàn khó khăn trong thời gian nhất định
nhằm phát triển kinh tế vùng, tạo sự ổn định chung cho quốc gia.
Tuy nhiên, hạn chế của chính sách tín dụng Nhà nước là gây nên những
tác động, có khả năng làm lệch lạc thị trường, giảm hiệu quả phân bổ nguồn lực
6
của thị trường, bởi đầu tư phát triển (ĐTPT) dựa trên những tính toán chủ quan
mà những tính toán này có khả năng không phù hợp với thực tiễn thị trường. Hệ
quả là đầu tư không hiệu quả, không dẫn đến những thay đổi thực chất trong
chuyển dịch CCKT, lãng phí nguồn lực. Mặc khác, với cơ chế ưu đãi của tín
dụng Nhà nước sẽ gia tăng khả năng bị lạm dụng, làm lệch hướng tài trợ dẫn
đến sụt giảm hiệu quả thực hiện mục tiêu. Trong điều kiện thông tin bất cân
xứng và cơ hội tiếp cận các nguồn tài trợ ưu đãi đối với các chủ thể kinh tế
không được phân phối đồng đều, những hành vi tiêu cực còn gây ra một hậu quả
lớn hơn nhiều, đó là rủi ro về việc các nguồn tài chính sẽ không đến được những
nơi thực sự cần thiết sẽ gia tăng.
Như vậy có thể khẳng định, việc điều tiết kinh tế là việc làm thiết yếu của
Nhà nước trong nền kinh tế thị trường và tín dụng ưu đãi Nhà nước là một công
cụ tài chính nhằm mục tiêu thúc đẩy quá trình chuyển dịch CCKT. Song, cần
nhận thức sâu sắc cơ chế tác động, tiên lượng đầy đủ các ảnh hưởng tích cực và
tiêu cực để có thể vận dụng được các khía cạnh tích cực và hạn chế đến mức tối
thiểu những tác động động tiêu cực để quá trình thực thi chính sách tín dụng
Nhà nước đạt hiệu quả cao.
1.2. Phân biệt tín dụng Nhà nước với các hình thức tín dụng khác
So với hình thức tín dụng khác (tín dụng thương mại, tín dụng ngân hàng,
tín dụng quốc tế) tín dụng Nhà nước cũng hoạt động theo nguyên tắc vay - trả.
Tuy nhiên,với bản chất riêng, tín dụng Nhà nước có những điểm khác biệt sau:
- Các loại tín dụng khác dựa trên cơ sở thỏa thuận, theo cơ chế thị trường,
mang tính tự nguyện và mang tính lợi ích kinh tế, còn tín dụng Nhà nước vừa
mang tính lợi ích kinh tế, vừa mang tính cưỡng chế, tính chính trị, xã hội. Tính
lợi ích kinh tế thể hiện trực tiếp trên lợi tức tiền vay, thể hiện gián tiếp qua việc
hưởng thụ các tiện nghi công cộng, có thêm việc làm do đầu tư tín dụng Nhà
nước mang lại ; Tính cưỡng chế thể hiện ở việc Nhà nước quy định mức huy
động theo nghĩa vụ bắt buộc đối với các chủ thể trong nước ; Tính chính trị, xã
7
hội thể hiện ở lòng tin của dân chúng vào Chính phủ, thể hiện ở trách nhiệm và
sự quan tâm của Chính phủ đối với dân chúng, chẳng hạn như: hình thức cho
vay tài trợ với lãi suất thấp, thậm chí không lãi suất để giải quyết việc làm, xóa
đói, giảm nghèo, đầu tư dự án kiên cố hoá kênh mương, giao thông nông thôn…
- Việc huy động vốn và sử dụng vốn của tín dụng Nhà nước thường có sự
kết hợp giữa các nguyên tắc tín dụng và các chính sách tài chính của Nhà nước,
đảm bảo cho sự ổn định và phát triển của một thị trường tài chính lành mạnh.
- Tín dụng đầu tư của Nhà nước gắn với việc điều tiết kinh tế vĩ mô và vấn
đề quản lý hành chính theo chủ trương của Nhà nước, tập trung tài trợ cho các
ngành kinh tế mũi nhọn, vào các lĩnh vực then chốt, cần thiết, có tác động đến
tăng trưởng kinh tế.
Hiện tại, hoạt động tín dụng Nhà nước do Ngân hàng phát triển (NHPT)
đảm nhận. Đây là một tổ chức tài chính Nhà nước thực hiện việc tài trợ chính
sách. Với nhiệm vụ tiếp nhận và huy động các nguồn vốn để thực hiện TDĐT
và TDXK của Nhà nước cho một số ngành, lĩnh vực then chốt của nền kinh tế,
các vùng khó khăn và các chương trình kinh tế lớn của đất nước.
1.3. Cơ chế huy động vốn và cho vay của Ngân hàng phát triển Việt Nam
1.3.1. Khái niệm cơ chế
“Cơ chế là cách thức mà theo đó một quá trình được thực hiện” (theo Từ
điển Tiếng Việt của Viện Ngôn ngữ học biên soạn và xuất bản năm 2000). Do
đó, khi nói đến trách nhiệm quản lý của bộ, ngành và của người đứng đầu bộ,
ngành là nói đến cách thức mà theo đó việc quản lý, điều hành của bộ, ngành
đó, của người đứng đầu thực hiện việc quản lý, điều hành, là mối quan hệ điều
phối, phối hợp giữa các bộ, ngành đó với Chính phủ và các cơ quan công quyền
cũng như với người dân.
Nói cách khác, cơ chế là tổng thể các yếu tố có quan hệ hữu cơ, tác động
vào sự vận hành của một hệ thống nhất định theo những mục tiêu nhất định.
Như vậy về cơ bản, cơ chế bao gồm những yếu tố thể hiện những tác động điều
8
khiển của chủ thể quản lý đối với hệ thống như: hình thức, phuơng pháp, công
cụ … tác động theo quy luật vận hành khách quan của hệ thống.
Cơ chế tác động của tài chính phải xuất phát từ việc nhận thức những tác
động khách quan vốn có của tài chính để hoạch định và triển khai những
phương thức thích hợp nhằm đạt được hiệu quả tác động tối ưu.
Tín dụng ưu đãi là một công cụ tài chính, đóng vai trò quan trọng đối với
quá trình chuyển dịch CCKT. Cơ chế tác động của công cụ này là thông qua các
ưu đãi về lãi suất, nới lỏng các điều kiện vay và định hướng đối tượng vay. Tác
động chủ yếu là bù đắp sự khiếm khuyết của các dòng vốn theo nguyên tắc thị
trường đối với một số đối tượng, một số lĩnh vực không thỏa mãn những yêu
cầu giao dịch của thị trường tài chính như: rủi ro và chi phí cao, sự đáp ứng
không đầy đủ các điều kiện của các giao dịch tài chính, khả năng tiếp cận của
các chủ thể kém… Những ưu đãi về lãi suất và điều kiện vay còn được sử dụng
như một đòn bẩy lợi ích nhằm khuyến khích các chủ thể tích cực thực hiện các
dự án nhằm mục tiêu chuyển dịch CCKT.
1.3.2. Cơ chế huy động vốn của Ngân hàng phát triển Việt Nam
1.3.2.1. Quy định chung về huy động, quản lý và sử dụng vốn huy động
NHPT được huy động vốn của các tổ chức trong và ngoài nước để thực
hiện TDĐT và TDXK của Nhà nước. Nguồn vốn huy động được điều hành theo
nguyên tắc tập trung, thống nhất, được phân bổ, điều hòa trong phạm vi toàn hệ
thống. NHPT Trung ương là trung tâm điều chuyển, điều hòa vốn; việc điều
chuyển, điều hòa vốn không thực hiện trực tiếp giữa các Chi nhánh.
Việc huy động vốn tại các Chi nhánh phải đảm bảo an toàn, hiệu quả, tiết
kiệm chi phí, nguồn vốn huy động tại Chi nhánh được quản lý tập trung thống
nhất, có sự điều chuyển, điều hòa trong toàn hệ thống.
Các Chi nhánh phải đảm bảo tự cân đối nguồn vốn để cho vay xuất khẩu
ngắn hạn và cho vay đầu tư trung, dài hạn theo phân cấp, cân đối giữa nguồn
9
vốn và sử dụng vốn tại Chi nhánh, đảm bảo hoàn trả đầy đủ, đúng hạn nguồn
vốn huy động khi đến hạn thanh toán.
Lãi suất huy động vốn do Tổng giám đốc NHPT quyết định trong khung
lãi suất do Bộ trưởng Bộ Tài chính quy định. Định kỳ hàng quý NHPT sẽ thông
báo lãi suất huy động vốn theo từng kỳ hạn bằng văn bản để làm căn cứ cho các
Chi nhánh huy động vốn.
1.3.2.2. Phân cấp huy động và sử dụng vốn huy động tại các Chi nhánh
Phân cấp huy động vốn: Năm 2002 Chính phủ chính thức giao nhiệm vụ
huy động vốn cho NHPT (trước đây là Quỹ HTPT) để thực hiện kế hoạch tín
dụng hàng năm hỗ trợ cho đầu tư phát triển và xuất khẩu. Trên cơ sở đó, Tổng
giám đốc NHPT phân cấp cho Chi nhánh thẩm định, quyết định cho vay và
quản lý các dự án sử dụng vốn tín dụng ĐTPT của Nhà nước gắn với huy động
vốn trên địa bàn trong hệ thống.
Sử dụng vốn huy động: Chi nhánh được sử dụng vốn huy động kỳ hạn
dưới 1 năm để cho vay ngắn hạn xuất khẩu theo hạn mức tín dụng đã thông báo.
Bằng vốn huy động tiền gửi kỳ hạn dưới 1 năm, Chi nhánh tự cân đối nguồn
vốn cho vay ngắn hạn xuất khẩu trên địa bàn. Hạn mức tín dụng ngắn hạn xuất
khẩu của từng Chi nhánh trước hết phụ thuộc vào khả năng huy động vốn trên
địa bàn của Chi nhánh.
Chi nhánh được sử dụng vốn huy động có kỳ hạn từ 1 năm đến dưới 3 năm
để cho vay các dự án đầu tư trung, dài hạn có thời hạn cho vay dưới 5 năm
thuộc diện phân cấp cho Chi nhánh thẩm định, quyết định cho vay. Trường hợp
Chi nhánh không có nhu cầu hoặc không sử dụng hết để cho vay các dự án đầu
tư trung, dài hạn có thời hạn cho vay dưới 5 năm thuộc diện phân cấp thì có thể
sử dụng cho vay ngắn hạn xuất khẩu hoặc điều chuyển về Trung ương.
Chi nhánh được sử dụng vốn huy động có kỳ hạn từ 3 năm trở lên để cho
vay các dự án đầu tư trung, dài hạn có thời hạn cho vay dưới 7 năm (thuộc diện
phân cấp và không phân cấp cho Chi nhánh thẩm định, quyết định cho vay).
10
Nếu Chi nhánh không có nhu cầu sử dụng hoặc sử dụng không hết để cho vay
theo quy định, số vốn huy động còn lại phải điều chuyển về Trung ương.
Trường hợp phát sinh vốn huy động nhưng Chi nhánh chưa có nhu cầu sử
dụng trong vòng 5 ngày làm việc thì số vốn đã huy động chưa sử dụng phải điều
chuyển ngay về Trung ương để sử dụng tập trung.
1.3.3. Cơ chế cho vay của Ngân hàng phát triển Việt Nam
1.3.3.1. Đối tượng vay vốn
- Cho vay tín dụng đầu tư: Đối tượng vay vốn là các dự án đầu tư có khả
năng thu hồi vốn trực tiếp thuộc danh mục các dự án, chương trình do Chính
phủ quyết định cho từng thời kỳ. Danh mục đối tượng vay vốn cụ thể và thời
hạn ưu đãi cho từng loại đối tượng thực hiện theo quyết định của Bộ trưởng Bộ
Tài chính.
- Cho vay tín dụng xuất khẩu: Đối tượng vay vốn là các đơn vị, nhà xuất
khẩu có HĐXK, nhà nhập khẩu có HĐNK hàng hoá thuộc Danh mục mặt hàng
vay vốn TDXK do Thủ tướng Chính phủ quy định hàng năm hoặc từng thời kỳ.
1.3.3.2. Mức vốn cho vay
- Cho vay tín dụng đầu tư: Mức vốn cho vay đối với từng dự án tối đa
bằng 70% tổng mức vốn đầu tư của dự án đó.
Các trường hợp mức vốn vay cao hơn 70% theo quy định đều phải thông
qua Thủ tướng Chính phủ xem xét, quyết định.
- Cho vay tín dụng xuất khẩu: Mức vốn cho vay được xác định trên giá trị
L/C, giá trị HĐXK , nhập khẩu đối với cho vay trước khi giao hàng hoặc giá trị
hối phiếu hợp lệ đối với cho vay sau khi giao hàng.
1.3.3.3. Thời hạn cho vay
- Cho vay tín dụng đầu tư: Thời hạn cho vay được xác định theo khả năng
thu hồi vốn của dự án và khả năng trả nợ của chủ đầu tư phù hợp với đặc điểm
sản xuất, kinh doanh của dự án.
11
- Cho vay tín dụng xuất khẩu: Thời hạn cho vay được xác định theo khả
năng thu hồi vốn phù hợp với đặc điểm của từng hợp đồng và khả năng trả nợ
nhưng không quá 12 tháng.Trường hợp cần thiết, thời hạn cho vay trên 12 tháng
mới đủ điều kiện thực hiện hợp đồng thì phải thông qua Bộ tài chính xem xét,
quyết định.
1.3.3.4. Lãi suất cho vay
Lãi suất ưu đãi là một hình thức trợ cấp trực tiếp và cần phải được loại trừ
sau khi gia nhập WTO. Theo đó, lãi suất cho vay TDĐT và TDXK của Nhà
nước cũng có những thay đổi cho phù hợp.
Cho vay tín dụng đầu tư:
- Trước khi gia nhập WTO: Lãi suất cho vay TDĐT của Nhà nước được
xác định trên cơ sở bằng 70% lãi suất cho vay bình quân của các NHTM.
- Sau khi gia nhập WTO: Lãi suất cho vay TDĐT của Nhà nước bằng
đồng Việt Nam được xác định bằng lãi suất trái phiếu Chính phủ kỳ hạn 5 năm
cộng 0,5%/năm.
Cho vay tín dụng xuất khẩu:
- Trước khi gia nhập WTO: Lãi suất cho vay TDXK tương ứng bằng 80%
lãi suất cho vay TDĐT .
- Sau khi gia nhập WTO: Lãi suất cho vay TDXK được xác định theo
nguyên tắc phù hợp với lãi suất thị trường.
1.3.3.5. Bảo đảm tiền vay
Cho vay tín dụng đầu tư: Về cơ bản, các chủ đầu tư khi vay vốn được dùng
tài sản hình thành từ vốn vay để bảo tiền vay (BĐTV). Một số trường hợp phải
sử dụng tài sản hợp pháp khác để BĐTV theo quy định của Chính phủ trong
từng thời kỳ.
Cho vay tín dụng xuất khẩu: Đơn vị vay vốn phải có tài sản cầm cố, thế
chấp đối với cho vay trước khi giao hàng. Trường hợp cho vay sau khi giao
12
hàng, đơn vị phải xuất trình hối phiếu hợp lệ kèm theo bộ chứng từ hàng xuất để
chứng minh cho việc vay vốn.
1.4. Bài học kinh nghiệm về tín dụng đầu tư và tín dụng xuất khẩu của một
số Ngân hàng phát triển trên thế giới
Có nhiều NHPT trên thế giới, đứng đầu là WB - Ngân hàng thế giới, các
ngân hàng phát triển khu vực (NHPT Châu Á, NHPT Châu Âu…), các ngân
hàng phát triển quốc gia (NHPT Hàn Quốc, Nhật Bản, Trung Quốc…). Mục
tiêu của các ngân hàng này đều là tài trợ cho phát triển kinh tế bền vững thông
qua các chương trình, dự án xây dựng cơ sở hạ tầng, chuyển dịch cơ cấu kinh tế,
tạo công ăn việc làm, xoá đói giảm nghèo…
Nhìn chung, việc hình thành NHPT đều dựa trên các ý tưởng cần có sự can
thiệp rất lớn của Nhà nước vào phát triển kinh tế nhằm tăng cường đầu tư và
phục vụ các mục tiêu kinh tế - xã hội. Có thể kể ra một số quốc gia có xuất phát
điểm khá tương đồng với Việt Nam như sau:
1.4.1. Ngân hàng phát triển Nhật bản (DBJ)
Năm 1951, NHPT Nhật Bản được thành lập để tài trợ cho các ngành công
nghiệp có quy mô lớn, NHPT Nhật Bản thuộc sở hữu của Nhà nước.
Qua 20 năm (1955 - 1975), tốc độ tăng trưởng tài sản của ngân hàng tăng
từ 370 tỷ Yên lên 2.917 tỷ Yên (gần 8 lần), nguồn tiền chủ yếu là vay từ Chính
phủ dưới hình thức Quỹ tín thác đầu tư. (Nguồn: Japan Development Bank)
Trong giai đoạn đầu sau chiến tranh từ 1953 đến 1960, 87% khoản cho vay
của WB cho Nhật Bản đều thông qua NHPT và Chính phủ trở thành người bảo
lãnh. Hơn nữa, chính sách của Chính phủ Nhật Bản là giới hạn đầu tư của nước
ngoài chỉ vào một số ngành như điện lực, đường sắt, khai khoáng và sắt.
Phần lớn tài sản của ngân hàng là các khoản cho vay phát triển (cho vay
dài hạn). Tỷ lệ đầu tư vào các ngành công nghiệp then chốt tương đối cao trong
giai đoạn 56 - 60, chủ yếu là để khôi phục các doanh nghiệp bị tàn phá sau
chiến tranh và tạo dựng cơ sở vật chất ban đầu. Về sau tỷ lệ này giảm dần do
13
các ngành này sau khi đã đứng vững trên thương trường thì được tài trợ từ các
ngân hàng công nghiệp là chủ yếu. Tỷ lệ đầu tư cho kết cấu hạ tầng cơ sở, cải
thiện điều kiện sống, cải tiến nông nghiệp và doanh nghiệp nhỏ rất lớn so với tỷ
lệ đầu tư các ngành công nghiệp then chốt. Việc đầu tư cho cơ sở hạ tầng vừa
nâng cao mức sống của dân cư, vừa tạo điều kiện để phát triển sản xuất kinh
doanh. Hơn nữa, hiệu quả tài chính trực tiếp từ các khoản đầu tư này rất khó xác
định trong ngắn hạn, do vậy thường không nằm trong mục tiêu cho vay của các
ngân hàng khác. Trợ giúp vốn cho doanh nghiệp nhằm góp phần trang trải chi
phí nghiên cứu ban đầu đối với sản phẩm mới, cho vay đầu tư vào tài sản lưu
động trong giai đoạn đầu của các dự án… Ngân hàng chú trọng các khoản cho
vay hỗ trợ ban đầu, cho vay đối với các lĩnh vực sinh lời thấp song có tác dụng
tương hỗ rộng đối với các vấn đề kinh tế - xã hội.
1.4.2. Ngân hàng phát triển Trung Quốc (CDB)
Để tách bạch hoạt động của các NHTM ra khỏi các khoản vay chính sách,
Trung Quốc đã quyết định thành lập NHPT Trung Quốc (CDB) vào tháng
03/1994. Ngân hàng cho vay và quản lý các dự án quy mô vừa và lớn, tài trợ
cho các ngành công nghiệp và cơ sở hạ tầng. NHPT Nông nghiệp Trung Quốc
được tách khỏi Ngân hàng Nông nghiệp (07/1994) thực hiện vai trò Ngân hàng
chính sách trong lĩnh vực nông nghiệp. Tháng 12/1998, Ngân hàng Đầu tư bị
giải thể và sáp nhập vào NHPT Trung Quốc.
Nguồn vốn chủ yếu của ngân hàng là do phát hành trái phiếu dài hạn. Năm
1996 nguồn vốn từ phát hành trái phiếu là 87,27 tỷ NDT, chiếm 82% tổng
nguồn, vốn do Nhà nước cấp là 10,09 tỷ chiếm 10%. Hàng năm, Nhà nước cấp
thêm vốn cho ngân hàng, và đến năm 1998 đạt tới 46 tỷ. Lãi suất trái phiếu của
ngân hàng là lãi suất thị trường. Để cho vay với lãi suất thấp, Nhà nước phải cấp
thêm vốn cho ngân hàng. Các NHTM không được phép phát hành trái phiếu dài
hạn và coi trái phiếu của NHPT như một loại tài sản an toàn. Điều này đã làm
tăng tính thanh khoản và góp phần giảm chi phí giao dịch của trái phiếu. NHPT
14
cũng có thể vay từ Ngân hàng Trung ương (NHTW) với lãi suất thấp hơn các
NHTM nhờ có sự hỗ trợ của Bộ Tài chính.
NHPT Trung Quốc thực hiện cho vay chính sách đối với các quy mô lớn
và vừa mang tính chất xã hội quan trọng đối với đất nước, thực hiện cho vay lại
các nguồn vốn đầu tư nước ngoài của Chính phủ, các tổ chức tài chính quốc tế.
Đối tượng cho vay và bảo lãnh của ngân hàng là các dự án cơ sở hạ tầng, các
ngành công nghiệp then chốt, các vùng cần phát triển. Các dự án này được thảo
luận từ trước giữa các cơ quan của Chính phủ và ngân hàng. Ngân hàng có
quyền từ chối cho vay nếu xét thấy dự án quá rủi ro. Trong một số trường hợp
ngân hàng sẽ chỉ cho vay nếu có bảo lãnh của Chính phủ. Chính phủ thực hiện
ưu đãi về lãi suất trực tiếp cho các dự án. Như vậy, ngân hàng vẫn cho vay chủ
yếu là theo lãi suất thị trường và ngày càng thu hẹp diện ưu đãi lãi suất qua ngân
hàng, nhiều ngành không được vay với lãi suất ưu đãi mặc dù dự án đã được
Chính phủ phê duyệt.
1.4.3. Ngân hàng tái thiết Đức (KfW)
KFW là ngân hàng chính sách của Chính phủ CH Liên bang Đức, thành
lập năm 1948 theo Luật KfW về khuyến khích tái thiết nền kinh tế. Mục đích
ban đầu của KfW là cung cấp nguồn tài chính dài hạn cho các ngành công
nghiệp cơ bản như than và thép. Năm 1952. KfW bắt đầu cung cấp nguồn vốn
trung, dài hạn cho hỗ trợ xuất khẩu. Năm 1961, KfW mở rộng họat động, tham
gia vào chương trình cho vay phát triển các vùng trong nước, khuyến khích các
doanh nghiệp nhỏ và vừa và các dự án có hiệu quả kinh tế. Ngân hàng cũng
khởi động một chương trình cung cấp các khoản vay của Chính phủ cho các
nước phát triển; đến năm 1973 thực hiện thêm chức năng bảo lãnh.
Từ năm 1980, KfW đã duy trì được sự cân bằng giữa các hoạt động kinh
doanh cho vay trong và ngoài nước, tập trung cho vay trong nước đối với các dự
án bảo vệ môi trường và cho vay các chính quyền địa phương để mở rộng
chương trình hỗ trợ xuất khẩu tại nước ngoài. Năm 1994, ngân hàng đã thực
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét